Sau khi dọn chuyển hành lý vào nhà, Thẩm Nhược Giai thở phào nhẹ nhõm.
Cô ấy là sinh viên năm cuối của Đại học Sunan, giống như các bạn xung quanh, cô ấy đã tìm việc công việc thực tập trong kỳ nghỉ đông và về cơ bản là không ở lại trường trong học kỳ này.
Người ta nói rằng Tết Nguyên Đán vẫn chưa kết thúc, nhưng với tư cách là một người sắp bắt đầu công việc, Thẩm Nhược Giai đã rời nhà và trở lại trường vào hôm qua.
Mất cả ngày đẻ thu dọn hết hành lý trong ký túc xá, cuối cùng hôm nay cũng chuyển đến căn phòng thuê, đây cũng là lần đầu tiên cô ở một mình, tâm trạng thật kỳ lạ!
Khi tốt nghiệp đại học Soochow chuyên nghành văn học, Thẩm Nhược Giai đã tìm được một công việc là một biên tập viên thực tập và công việc hàng ngày của cô là xem xét các bản thảo, yêu cầu bản thảo và viết báo cáo.
Đã đến lúc bắt đầu làm việc vào ngày mai!
Chà, nó không được coi là một công việc chính thức, nhưng bắt đầu từ ngày mai, cô ấy sẽ tham gia một khóa đào tạo và học tập bốn ngày, tóm lại, cô ấy phải thay đổi tâm lý mình trước.
Nghĩ đến đây, Thẩm Nhược Giai vẫn có chút lo lắng, trong ký túc xá của bọn họ có một nhóm nhỏ, những nữ sinh khác hoặc là ở lại trường tiếp tục học cao học, hoặc là sớm tìm công việc thực tập bắt đầu đi làm, cô là người cuối cùng trong ký túc xá.
Nghe chị em phàn nàn về công việc mỗi ngày, có vẻ như ra ngoài xã hội không phải dễ dàng.
Đối với điều này, Thẩm Nhược Giai cũng đã chuẩn bị tâm lý, hy vọng tác giả có thể siêng năng nộp bản thảo, lãnh đạo đùng quá sốc, làm thêm giờ cũng không quá muộn, bắt chuyến xe buýt cuối cùng là được!
Đặt hành lý sang một bên trước, Thẩm Nhược Giai đi quanh phòng để xem xét môi trường.
Căn hộ là một căn hộ nhỏ, diện tích 60m2, có 2 phòng ngủ và 1 phòng khách, nếu tìm được bạn gái để share tiền thì tốt quá, tiếc là ở xa qáu, các bạn gái phải đi làm nên cô phải thuê nó một mình.
Tiền thuê cũng không rẻ, ở nam Giang Tô, một căn nhà như thế này mỗi tháng tiền thuê hơn 2000 tệ, lương thực tập của bản thân cô chỉ có 3500 tệ, vốn dĩ cô muốn chuyển đến một ngôi làng thành thị hẻo lánh nhưng bố mẹ cô lại không đồng ý, mẹ nhờ dì tìm cho căn nhà này để mẹ yên tâm, hàng tháng vẫn đủ tiền sinh hoạt.
Điều này thấy cô thấy bất an, cô ấy thậm chí còn nhận được tiền sinh hoạt phí sau khi thực tập, khiến Alexander thực sự phải cố gắng kiếm tiền và cố gắng tự mình giành lấy chỗ đứng trong thành phố lớn này càng sớm càng tốt.
Sau khi người thuê trước chuyển đi, chủ nhà cũng đã dọn dẹp nhà cửa, tổng thể ngôi nhà trông sạch sẽ, tủ lạnh, điều hòa, bếp, máy nước nóng, máy giặt và các đồ đạc khác cũng đầy đủ, không cần mua thêm, chỉ cần đóng gói hành lý và chuyển vào trong.
Tôi mới chuyển đến đây hôm nay vì vậy việc tự nấu ăn là không thực tế và tôi vẫn chưa mua nhiều đồ dùng hàng ngày.
Thẩm Nhược Giai nhập địa chỉ mới, gọi đồ ăn đem về, sau đó gọi điện cho mẹ trên Wechat để báo rằng vẫn an toàn.
"Xin chào, mẹ^^!
Nhược Giai, con ăn cơm chưa?
"Con chưa ăn, con vừa chuyển hết hành lý từ ký túc xá đến phòng thuê, gọi đồ ăn mang về sau, mẹ ăn chưa?
"Sau con nên bớt gọi đồ ăn ngoài, có thời gian thì tự nấu ăn nhiều hơn.
Ăn nhiều đồ ăn ngoài không tốt cho sức khỏe.
"Con biết mà mẹ.
"Đến nhà thuê chưa? Ở đó thế nào? Quay video mẹ xem nào.
Vậy đó, để con chuyển video cho mẹ xem! !
Thẩm Nhược Giai chuyển cuộc gọi Wechat thành cuộc gọi video, trên màn hình xuất hiện bóng dáng của mẹ cô, lúc này bà đang chuẩn bị nấu ăn trong bếp, sau khi xem video, cô đặt công việc xuống và tò mò nhìn màn hình xem nhà con gái thuê.
"Đây là phòng khách, phòng này lớn hơn, con ngủ ở đây! Còn đây là phòng tắm, đây là phòng bếp,!.
Căn phòng không lớn nên Thẩm Nhược Giai cầm điện thoại di động đi dạo một vòng rồi chụp ảnh xong.
Thật là bé!
"Cũng không nhỏ lắm, căn phòng đơn mà bạn con thuê còn nhỏ hơn, ngay cả phòng khách cũng không có, con không sao!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!