"Xong rồi à?"
Trong quán ăn Nam Kinh ở phố ẩm thực Tân Trung Quan, chị Linh uống một ngụm bia, nhíu mày hỏi: "Chỉ vì chút hiểu lầm này mà đến giờ vẫn cương quyết không liên lạc với cậu ta? Trời ơi, gần mười năm rồi, chuyện cỏn con thế, đáng lẽ gặp lại cười một cái là xóa hết ân oán rồi."
"Không phải."
Lâm Nhứ bĩu môi, cắn ống hút trong ly nước mơ: "Không liên lạc vì chẳng cần thiết."
"Thật không?"
Chị Linh hừ nhẹ: "Cũng không làm bạn bè?"
"Không muốn làm bạn."
Cô nhếch môi.
"Thế thì lạ thật, em lớn thế này rồi, không đi liên hoan, không hẹn hò, không hề hứng thú với yêu đương, hóa ra là ở đây giữ tiết cho người ta à?"
Lâm Nhứ cuống lên: "Ai giữ tiết? Em không có!"
Bao năm qua, cô thực sự tin mình đã không còn thích cậu.
Bao năm qua, cô cũng thật sự chưa gặp được ai khiến cô rung động thật lòng.
Thật mà.
"Không giữ tiết?"
Chị Linh giật phắt điện thoại của cô, mở giao diện Weibo, chỉ vào ảnh đại diện của cậu trong danh sách thường truy cập, lớn tiếng hỏi: "Vậy sao ngày nào em cũng lén xem Weibo của người ta? Làm gì hả?"
"Chị làm gì thế?!"
Lâm Nhứ lao tới giật lại điện thoại, mũi cay xè, sao tự dưng cô lại muốn khóc thế này.
Đã bao năm trôi qua.
Cô chỉ thỉnh thoảng tìm tên Weibo của cậu, không like, không follow, thậm chí còn thấy phiền khi tên cậu xuất hiện trong danh sách thường truy cập.
Cô tự cho rằng mình đã đủ tự trọng và kiên cường.
Còn muốn cô thế nào nữa? Rốt cuộc có buông bỏ được hay không, quan trọng gì chứ?
Cô buông hay không có quan trọng không?
Ánh đèn ngũ sắc chiếu lên tường kính sau lưng chị Linh, phản chiếu gương mặt mệt mỏi, tiều tụy của cô.
Một gương mặt rất đẹp.
Dưới lớp trang điểm tinh tế là làn da hồng hào và ngũ quan cân đối, có những khoảnh khắc soi gương, cô còn ngạc nhiên, hóa ra khi học cách trang điểm, mình cũng có thể xinh đẹp như vậy.
Đẹp bằng bạn gái mới của cậu không?
Như bị ma nhập, thỉnh thoảng cô tự hỏi mình trong lòng.
Bao năm qua, cô lao đầu vào công việc, liều mạng đạt thành tích, chẳng qua để sống tốt hơn cậu.
Để chứng minh với cậu, không có cậu, cuộc sống của cô vẫn có thể rực rỡ. Để yêu một người khác mãnh liệt, một người tốt hơn cậu.
Chẳng phải sau khi chia tay Hạ Mạt cậu đã có bạn gái mới sao? Có gì ghê gớm đâu?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!