Chương 4: Hãy cho thời gian thêm chút thời gian (4)

Vào lúc Đừng Nghị Phàm đến, Si Nhan và Quý Nhã Ngưng vừa khéo đi ra từ vườn trường.

Mgười đàn ông mặc bộ đồ thoải mái màu nhạt, khuôn mặt anh tuấn mang theo nụ cười nho nhã, bước lên trước ôm lấy Quý Nhã Ngưng, "Em đói chưa? Chúng ta đi ăn nhé?".

Si Nhan mỉn cười cảm thấy vui mừng vì niềm hạnh phúc của Quý Nhã Ngưng.

Thế nhưng, thế giới rộng lớn lắm, thành phố nhỏ bé lắm, càng là người muốn tránh né thì càng dễ dàng gặp nhau. Si Nhan và Quý Nhã Ngưng mới gọi món, Đường Nghị Phàm đã nhìn thấy Hàn Nặc và Tạ Viễn Đằng trước mặt.

Ai nói cuộc sống không phải là bộ phim điện ảnh? Sự tình cờ không hẹn mà gặp có rất nhiều giữa đời thực.

Biết rõ quan hệ giữa Si Nhan và Hàn Nặc, song Đường Nghị Phàm không thể không chào hỏi một cách điềm nhiên như không có chuyện gì, "Có lòng theo tới đây giúp tôi thanh toán sao? Tổng Giám đóc Đường tôi đây vẫn có thể mời nổi một bữa ăn".

Hàn Nặc ở bên ngoài đã nhìn thấy xe của Đường Nghị Phàm, cho nên không cảm thấy kinh ngạc, "Vợ chưa cưới của cậu có mặt ở đây, sự ân cần này tôi không bày tỏ nữa". Ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt Si Nhan, anh hỏi thẳng, "Lần này trở về, em còn đi nữa không?"

Tạ Viễn Đằng đứng bên cạnh Hàn Nặc nghe thấy thế sắc mặt bỗng cứng đờ, hiển nhiên không hề hay biết họ đã gặp nhau ngày hôm qua.

Quý Nhã Ngưng xong lên gây khó dễ, "Có liên quan gì đến anh sao, Luật sư Hàn...".

Si Nhan nắm lấy tay Quý Nhã Ngưng, ý tứ ngăn cản rõ rệt, "Đương nhiên, bên đó còn có công việc", sau đó nhìn về phía Tạ Viễn Đằng, "Nhiệm vụ mà Tổng công ty giao cho lớn như thế, muốn lười cũng không được, phải vậy không Giám đốc Tạ?".

Tạ Viễn Đằng vội cân bằng lại cảm xúc, nở nụ cười hoàn toàn kín kẽ, "Cậu đâu giống người ăn bơ làm biếng".

Si Nhan cũng cười, "Tôi sẽ coi đây là lời khen!".

"Vốn dĩ là vậy."

"Cảm ơn."

Quý Nhã Ngưng không thể trơ mắt đứng nhìn, hoàn toàn không đếm xỉa sự gì đến phép lịch sự, tức giận nói với  Đường Nghị Phàm, "Anh giục đồ ăn nhanh đi, chậm quá đi mất".

Hàn Nặc đương nhiên hiểu Quý Nhã Ngưng đang hạ lệnh tiễn khách, "Tôi đã dặt chỗ ở tầng trên, chúng tôi lên đó trước đây", lời là nói với Đường Nghị Phàm, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Si Nhan.

Si Nhan chỉ mỉn cười với Tạ Viễn Đằng, "Tạm biệt".

Hàn Nặc nhìn cô một cái, quay người cùng với Tạ Viễn Đằng sóng vai rời đi.

Si Nhan không còn lòng dạ ăn uống, song không muốn vì vậy mà khiến Đường Nghị Phàm và Quý Nhã Ngưng mất vui, gắng gượng tiếp tục bữa tối này.

Đường Nghị Phàm vừa quan tâm đến Si Nhan vừa chu đáo gắp thức ăn cho Quý Nhã Ngưng, nhưng Nhã Ngưng không phải bướng bỉnh gạt đũa anh ra thì là không khách sao giấu đĩa đi. Sự đáp trả này khiến Đường Nghị Phàm lúng túng.

Si han không nhịn nổi, cướp lấy đĩa của Quý Nhã Ngưng đẩy đến bên tay của Đường Nghị Phàm, "Đừng gây chuyện nữa, người ta đáng bị cậu bắt nạt sao?".

Cơn tức giận trong người Quý Nhã Nguyên vẫn chưa thuyên giảm, "Thành thật? Anh ấy mà thành thật thì không phải là Đường Nghị Phàm rồi!"

Đương Nghị Phàm bất mãn, " Em nói gì vậy? Như thể anh là cáo già vậy!"

"Không khác biệt gì cho lắm!"

"Chưa từng thấy cậu nói không biết lý lẽ như vậy, giận người ta cái gì chứ hả?", Si Nhan nhanh chóng ổn định lại cảm xúc, cô không muốn cảm giác mất mát của mình sẽ ảnh hưởng đến bầu không khí, khẽ cất giọng trách cứ.

Quý Nhã Ngưng chưa nguôi giận, "Tớ không kìm nén được!".

"Vậy thì chúng ta đừng kìm nén nữa, nào bà xã, có chuyện gì không vui cứ quẳng hết cho anh đây", Đường Nghị Phạm đùa giỡn đúng lúc, vừa nói vừa vỗ ngực một cách cường điệu, "Ông xã em khoẻ lắm, không cần phải đắn đo lo ngại gì hết!".

Quý Nhã Ngưng đỏ mặt, hơi sẳng giọng, "Ai là bã xã của anh, ít phong tupwsc vị cho mình thôi!".

Đương nhiên là em. Giấy chứng nhận kết hôn đã nhận cả rồi, anh chính là ông xã của em, có danh có phận được pháp luật thừa nhận hẳn hoi. Dám nói chú rể ngày kia không phải là anh đi, xem anh xử lý em thế nào!".

Si Nhan phá cười, "Em thâkt muốn xem Tổng Giám đố Đường sẽ xử lý thế nào".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!