Khởi La nhìn thấy bọn họ được huấn luyện nghiêm chỉnh, cũng không giống người xấu, ngược lại giống như người nhà quan hơn.
Nhưng nàng không hề nhúc nhích, mãi tới khi Mã Hiến đi tới nói: "Chu tiểu thư, bọn họ là hộ vệ của Nghi Hiên Công chúa."
Người trong đại sảnh đều kinh ngạc, hai mặt nhìn nhau.
Đang yên đang lành Nghi Hiên Công chúa muốn tìm Khởi La làm gì? Quách Nhã Tâm lo lắng nhìn Khởi La, Khởi La mỉm cười trấn an bà rồi chậm rãi đứng dậy đi qua: "Ta là Chu Khởi La, xin hỏi Công chúa tìm ta có chuyện gì?"
Nam tử dẫn đầu cúi đầu làm động tác mời: "Chu tiểu thư, Công chúa đang ở trên xe ngựa ngoài cửa chờ ngài, kính mời."
Khởi La theo lời đi ra ngoài, bên ngoài quán rượu quả thực có một cỗ xe ngựa mui hoa, trước sau có thanh móc nhỏ, trục bên dưới chạy qua hai bánh xe màu đỏ.
Khởi La bám vào nha hoàn trèo lên, tiến vào bên trong xe ngựa.
Bên trong rất rộng rãi, trang trí rất hoa lệ thoải mái, thiếu nữ lông mày thanh thoát, mắt sáng long lanh ngồi ngay ngắn, nhìn quanh rất có phong thái, quanh người còn có khí chất giàu sang ngạo nghễ.
Nàng ngước mắt nhìn thấy Khởi La, có chút sửng sốt: "Ngươi là...?"
"Thần nữ Chu Khởi La, bái kiến Công chúa điện hạ." Khởi La cúi người hành lễ.
Triệu Nghi Hiên không ngờ, tiểu thư Chu gia lại là giai nhân tuyệt sắc.
Lúc trước ở kinh thành cũng nghe phong phanh mỹ mạo của nàng, nhưng dù sao mình cũng trời sinh xinh đẹp nên cũng không để trong lòng.
Nhưng lúc này nhìn thấy người thật lại không thể không kinh ngạc.
Sáng như trăng trong mây, xanh như sen rời nước, lại còn có khí chất, cảm giác như là một nàng tiên chỉ có thể nuôi dưỡng bằng mỹ thực rượu ngon.
Triệu Nghi Hiên thu ánh mắt về, cố gắng bình tĩnh nói: "Chu Khởi La, ta muốn xin ngươi giúp ta một chuyện."
Khởi La sửng sốt, đường đường Công chúa lại tìm nhân vật nhỏ như nàng giúp đỡ? Nhưng nàng vẫn cung kính trả lời: "Mời Công chúa nói ra, thần nữ dốc hết sức mọn."
Triệu Nghi Hiên nói: "Trước đó, ta phái người tới kinh thành đi tìm Nguyệt Tam Nương, bà ấy nói tới điệu múa Đào Yêu biểu diễn ở vũ phường gây chấn động kinh thành là ngươi biên đạo?"
Khởi La khiêm tốn nói: "Chủ yếu là chủ ý của Tam Nương, thần nữ chỉ đề xuất một chút.
Kế sách tầm thường, không đáng nhắc đến."
"Không cần quá khiêm tốn, Nguyệt Tam Nương nổi danh vũ giả [*] giỏi nhất kinh thành, người bà ấy tiến cử chắc chắn sẽ không kém.
Ta cần ngươi giúp biên đạo một điệu múa, ngươi theo ta ra hành cung bên ngoài thành Dương Châu ở một thời gian, tốt nhất không mang theo người nào, cung nữ của ta sẽ chăm sóc ngươi.
Vấn đề an toàn, ngươi tất nhiên cũng không cần lo lắng."
[*] Nghệ nhân múa.
Triệu Nghi Hiên là Công chúa, miệng vàng lời ngọc, Khởi La cũng không cách nào từ chối.
Nàng xuống xe trở về trong tửu lầu, thuật lại lời Triệu Nghi Hiên với Quách Nhã Tâm và Mạnh thị.
Mạnh thị và Quách Nhã Tâm không yên tâm lắm, Khởi La lớn như vậy, chưa từng một mình ra ngoài.
Nhưng các bà cũng không có lý do chính đáng làm trái ý Công chúa.
Mộ Vũ nói ở bên tai Khởi La: "Nô tỳ lén đi theo xe ngựa, canh giữ ở bên ngoài hành cung.
Nếu như tình huống bất thường thì dùng cái này báo cho nô tỳ ạ." Nàng đặt một cái ống trúc vào tay Khởi La.
Có Mộ Vũ âm thầm bảo vệ, mọi người mới yên tâm một chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!