Khởi La lại nằm mấy ngày mới tỉnh táo.
Nàng mơ thấy rất nhiều cảnh tượng liên quan tới kiếp trước: Phụ thân, kế mẫu, còn có hắn.
Trong mộng, hắn giục ngựa tới tìm nàng, gào tên của nàng ở bên vách núi nhưng chỉ có gió lạnh rít gào đáp lại.
Nàng biết chỉ là giấc mộng, hắn sẽ không đến đâu, nhưng lúc tỉnh lại vẫn lệ rơi đầy mặt.
Bọn họ vốn dĩ là người khó ở bên nhau nhất.
Xem như là một giấc mộng phù du tan biến cùng kiếp trước của nàng thôi.
Quách Nhã Tâm ngày ngày thắp hương bái Phật, nhìn thấy cuối cùng Khởi La cũng khỏe thì muốn tới chùa Phật Quang ở ngoài thành trả lễ.
Khởi La cũng đang muốn ra ngoài nên xin Quách Nhã Tâm cho đi cùng.
Quách Nhã Tâm không chịu được nàng liên tục cầu xin, lại được Chu Minh Ngọc cho phép nên cuối cùng đồng ý.
Trưởng Công chúa biết chùa Phật Quang hương khói linh nghiệm nên dẫn Chu Cảnh Vũ và Chu Thành Bích đi cùng.
Quách Nhã Tâm và Khởi La ngồi chung một kiệu.
Quách Nhã Tâm tết các kiểu tóc xinh đẹp cho Khởi La, hỏi Khởi La thích cái nào.
"Mẹ tết đẹp quá, con thích hết." Khởi La sờ bím tóc xinh đẹp rồi rụt rè hỏi: "Mẹ, tổ mẫu sẽ ở tới khi nào?"
"Chắc là đầu xuân năm sau, chờ tứ ca con chính thức thi vào thư viện Ứng Thiên."
Khởi La há to miệng: "Còn phải thi vào thư viện á?"
Quách Nhã Tâm ôm nàng cười nói: "Nếu là thư viện bình thường tất nhiên không cần.
Nhưng thư viện Ứng Thiên thì lại khác, nó là thư viện Hoàng thượng ban thưởng hoành phi quan học "Bác diên chúng sinh, giảng tập thậm thịnh [*]".
Các tiên sinh ở trong đó rất uyên bác, từng có mấy vị tiến sĩ, con cháu quan gia đều cố gắng để vào đó." Trong đầu của bà hiện lên một bóng hình, cười tự giễu: "Giảo Giảo còn nhỏ, chắc nghe không hiểu những thứ này.
Tóm lại tứ ca của con muốn vào thư viện thì phải tốn công sức đấy."
[*] , : Thu nhận chúng sinh, dạy học cực thịnh.
Khởi La không thích Chu Cảnh Vũ và Chu Thành Bích, cảm thấy bọn họ rất khinh người.
Dù sao nàng cũng không chơi với bọn họ nên bọn họ thích ở bao lâu thì ở.
Chùa Phật Quang hương khói thịnh vượng, trụ trì Pháp Hoa quen Quách Nhã Tâm nên tất nhiên cũng biết thân phận của Trưởng Công chúa.
Ông lệnh cho tăng lữ trong chùa làm sạch Đại Hùng bảo điện, dành riêng cho người Chu gia sử dụng.
Quách Nhã Tâm đỡ Trưởng Công chúa quỳ lên bồ đoàn trước rồi mới quỳ gối bên cạnh Trưởng Công chúa.
Chu Thành Bích lắc tay Chu Cảnh Vũ nói: "Ca ca, nơi này chẳng thú vị gì cả! Chúng ta ra sau núi chơi nhé?"
Chu Cảnh Vũ vốn cũng buồn chán muốn ch3t, không chịu được Chu Thành Bích nhõng nhẽo nên nói một tiếng với Trương ma ma bên cạnh Trưởng Công chúa.
Trương ma ma yên lặng chờ Trưởng Công chúa rút quẻ xong mới tiến lên ghé tai bà bẩm báo.
Trưởng Công chúa gật đầu nói: "Để bọn nó đi, bảo hạ nhân trông coi kỹ là được."
Chu Cảnh Vũ và Chu Thành Bích được cho phép thì hào hứng chạy ra ngoài chơi, mà Khởi La còn cúi đầu ngồi thiền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!