Sang năm mới, Chu Minh Ngọc sai người tìm một tứ hợp viện làm nhà mới rồi dẫn mẹ con Quách Nhã Tâm chuyển ra khỏi phủ Quốc Công.
Chỗ ở mới không lớn lắm, còn không rộng rãi bằng nhà ở phủ Ứng Thiên, càng không thể nào so sánh với phủ Quốc Công, nhưng cũng may không có người lộn xộn.
Quách Nhã Tâm chẳng biết tìm ở đâu một vũ nương tới dạy Khởi La múa, mới bắt đầu Khởi La nặng tới nỗi ngay cả một vòng cũng không xoay nổi.
Cũng may vũ nương kia rất tận tâm, không hề chê nàng, dạy lại tất cả kiến thức cơ bản.
Khởi La cảm thấy, không ngờ nhảy múa, hì, mình còn có mấy phần thiên phú như vậy.
Sau khi về kinh, Quách Nhã Tâm viết thư về nhà mấy lần đều bị Quách Tùng Lâm từ chối cho về phủ thăm.
Cộng thêm kỳ thi của Lễ bộ, vì Lục Vân Chiêu tham gia thi, tuy Quách Tùng Lâm tránh nghi ngờ không làm chủ khảo nhưng ông xuất thân Hàn Lâm Thừa Chỉ [*], rất nhiều chuyện phải có ông xử lý.
[*] Tên đầy đủ là Hàn Lâm Học Sĩ Thừa Chỉ, một chức quan của triều đình.
Khó khăn lắm mới nghe nói Quách Tùng Lâm rảnh rỗi ở nhà mấy ngày, Chu Minh Ngọc bảo Quách Nhã Tâm trực tiếp dẫn Khởi La trở về, nói là chúc tết.
Nhạc phụ nể mặt cháu gái, hẳn là sẽ không quá tính toán.
Khởi La ở bên cạnh gật đầu liên tục tỏ vẻ đồng ý, nàng cũng muốn gặp người nhà của Quách Nhã Tâm.
Quách phủ tọa lạc không xa hẻm Chu Tước, gần đó phần lớn là tân quý [*] trong kinh.
Quách Nhã Tâm và Khởi La xuống kiệu, người canh cửa nhìn thấy Quách Nhã Tâm, vội vàng đi vào bẩm báo.
[*] Người mới làm quan lớn.
Chỉ chốc lát sau, một phụ nhân đoan trang ra đón.
Khởi La từng gặp bà ấy ngày mừng thọ của Trưởng Công chúa, là thê tử Mạnh thị của Quách Hiếu Nghiêm
- con trai trưởng của Quách Tùng Lâm.
Mạnh thị kéo tay Quách Nhã Tâm nói: "Muội muội, muội và Khởi La về nhà, sao chẳng nói trước một tiếng nào để ta chuẩn bị trước."
Những năm này Quách Nhã Tâm vẫn luôn thư từ qua lại với trưởng tẩu nên chẳng hề xa lạ, bà thở dài nói: "Tính tình của phụ thân, tẩu tẩu cũng biết, mấy lần muội viết thư hỏi thăm, phụ thân đều không có hồi âm.
Từ lúc Khởi La về kinh tới giờ, còn chưa từng gặp phụ thân và đại ca."
Mạnh thị nhìn Khởi La mỉm cười, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nàng, lại nói bên tai Quách Nhã Tâm: "Phụ thân nghe nói các ngươi đã tới, ngoài miệng không nói gì nhưng nhìn ra ông ấy cũng rất vui mừng.
Mau vào đi."
Quách phủ không xa hoa giống phủ Quốc Công, nhưng diện tích kiến trúc cũng khá lớn.
Lúc còn trẻ Quách Tùng Lâm có không ít thê thiếp, sinh ra không ít con cái.
Một vài người đã đến nơi khác làm quan sau khi trưởng thành, một vài người chuyển ra ngoài sau khi thành thân, bây giờ trong phủ cũng chẳng còn mấy người, chỉ có cả nhà trưởng tử Quách Hiếu Nghiêm còn ở chung.
Quách Tùng Lâm uy nghiêm ngồi ở trong minh đường, đội mũ cao trang [*], mặc áo dài cổ chéo đang đánh cờ cùng Quách Hiếu Nghiêm.
Quách Hiếu Nghiêm là con nhà võ, đánh cờ không giỏi lắm, thấy phụ thân nghiêm mặt thì khuyên nhủ: "Cha, muội muội cũng tới rồi, cha đừng nghiêm mặt quá.
Chúng ta đã không gặp muội muội rất nhiều năm rồi, còn có Khởi La...! lúc con bé vừa ra đời, cha còn tới phủ Ứng Thiên bế nó mà? Giảo Giảo Khởi La Quang, cái tên này là cha đặt đó."
[*] Một loại mũ thời xưa, ảnh minh họa cuối chương.
Quách Tùng Lâm liếc con trai một chút, chỉ lo chơi cờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!