Hôm sau, Quách Nhã Tâm mặc chỉnh tề dẫn Khởi La tới Tùng Hạc Uyển của Trưởng Công chúa.
Tùng Hạc Uyển có vườn hoa lớn nhất phủ Quốc Công, trong vườn trồng vài cây tùng xanh cao mấy chục mét, che lấp mặt trời, xa hơn là một hồ nước, có hạc trắng vươn cổ hót vang, phong thái tao nhã.
Trưởng Công chúa thích nuôi chim, không ngờ cũng thích nuôi hạc.
Trong sân có hai phụ nhân đang ngồi, nhìn thấy Quách Nhã Tâm và Khởi La đến thì vội vàng đứng lên hành lễ.
"Bái kiến nhị phu nhân." Một người trong đó có vẻ trí thức, nhan sắc chỉ có thể xem là thanh tú.
Mặc một cái áo đối khâm với những bông hoa sẫm màu trên nền xanh ngọc, váy dài màu xanh, trên cổ đeo một sợi dây chuyền bình thường.
Nha hoàn của Trưởng Công chúa giới thiệu: "Vị này là Mai di nương." Khởi La từng nghe Quách Nhã Tâm nói về Mai di nương
- Mai Ánh Tú này vốn là nha hoàn của đại bá, vào cửa sớm nhất, bà là mẹ ruột của nhị công tử Chu Cảnh Thuấn.
Sắc mặt của bà có vẻ không khỏe, thỉnh thoảng quay đầu ho khan hai tiếng.
Còn vị trẻ tuổi thì vóc dáng nở nang, trông mới hai mươi mấy tuổi, chưa đủ chín chắn, đang nhìn mẹ con Khởi La từ trên xuống dưới.
Nhưng cách ăn mặc của người này lại lộ ra vẻ phú quý.
Trên người là váy nhu [*] thắt eo cao màu lựu đỏ hợp thời, trên tay đeo vòng vàng to bằng ngón chân cái, trên đầu cài các loại trâm vàng và ngọc, trang điểm xinh đẹp.
Nha hoàn lại giới thiệu: "Vị này là Diệp di nương." Diệp Dung vào cửa muộn nhất, là con gái nhà phú hộ nổi danh, dưới gối chưa có con cái.
Quách Nhã Tâm bắt chuyện với từng người, đang muốn dẫn Khởi La vào trong phòng thỉnh an thì Sơn Kiều canh cửa lại giơ tay lên nói: "Mời nhị phu nhân ở bên ngoài với hai vị di nương.
Đại phu nhân đang nói chuyện với Trưởng Công chúa ở bên trong."
Ngọc Trâm có chút tức giận.
Sơn Kiều này mấy năm trước ở phủ Ứng Thiên đã vô lễ ngạo mạn đủ kiểu.
Ỷ vào là nô tỳ đại phu nhân đưa cho Trưởng Công chúa nên không coi phu nhân nhà mình ra gì.
Hiện tại còn muốn ngăn cản phu nhân gặp Công chúa, ý gì đây?
Trong sân lập tức không có người nào dám nói chuyện, hai di nương vốn thấp cổ bé họng, đâu dám gây sự với người của Trưởng Công chúa? Khởi La không vui nhìn Sơn Kiều rồi lớn tiếng hô: "Tổ mẫu, Khởi La và mẫu thân đến thỉnh an ngài! Nơi này có người không cho vào!"
Sơn Kiều tức giận đến nỗi méo miệng nhưng bởi vì Khởi La là chủ tử, lại là trẻ con, nàng ta không thể tức giận.
Chỉ chốc lát sau, Trương ma ma đi ra.
Bà cung kính nói với Quách Nhã Tâm: "Trưởng Công chúa mời nhị phu nhân và lục tiểu thư đi vào."
Trong phòng bày biện sang trọng tinh xảo, bình hoa quan diêu [*] sứ men xanh, lư hương ngọc kỳ lân ba chân, bàn ghế bằng gỗ hoàng lê, tất cả đều là loại tốt nhất.
Cửa sổ hoành phong giờ phút này khép nửa, có thể thấp thoáng thấy trúc xanh và trăm hoa bên ngoài cửa sổ.
Trưởng Công chúa tựa trên giường gỗ mun trước cửa sổ, tay dựa gối lụa, hai nha hoàn đang đấm vai và chân cho bà.
Triệu Nguyễn ngồi trên ghế thêu ở bên phải cạnh Trưởng Công chúa, một thiếu nữ mảnh mai ngồi ở bên cạnh bà ta.
Triệu Nguyễn không vui liếc Quách Nhã Tâm một cái, nhưng không dám phát tác ở trước mặt Trưởng Công chúa.
[*] Tên đồ sứ dùng trong cung đình thời Tống.
Năm nay Chu Thành Bích mười một tuổi, mày liễu, mắt hạnh, mặt trái xoan, da trắng, rõ ràng là một mỹ nhân tương lai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!