Vì muốn nghiệm chứng thái độ làm người của Mạc Tiểu Bắc, Tề Hạo và Dương Chính Nghĩa cùng đến quê hương của Mạc Tiểu Bắc, tìm dì của cậu ta.
Sở Hàm đã từng nói rằng, Mạc Tiểu Bắc thời kỳ đi học có xảy ra tranh chấp vô cùng lớn với em họ của mình. Mà cách nói lúc đó, là bởi vì tất cả cách làm của Mạc Tiểu Bắc quá làm người ta đau lòng.
Cho dù không có chứng cứ chứng minh Mạc Tiểu Bắc có liên quan đến tai nạn xe hơi của bà nội Thịnh An, Tề Hạo chỉ có thể hành động được từ việc này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc anh và Dương Chính Nghĩa đến nơi, em họ của Mạc Tiểu Bắc Vu Nam vừa khéo về đến nhà.
Vừa nghe đến ý định đến đây của hai người, Vu Nam bèn vội vàng muốn mở lời. Mẹ cậu ta lúc này lại ngăn cậu ấy lại: "Sự việc lúc đó đã qua quá lâu rồi, tôi cũng còn nhớ rõ nữa."
Vu Nam nghe xong lời bà ấy nói, cau mày gọi một tiếng: "Mẹ!"
Vu mẫu lại trách mắng nói: "Nó suy cho cùng cũng là anh họ con."
Cho dù Mạc Tiểu Bắc có làm việc gì đi chăng nữa, hai chữ tình thân lại đủ để bà ấy bao dung với tất cả sự lựa chọn.
Vu Nam không còn nói nữa. Tề Hạo và Dương Chính Nghĩa nhìn thấy bà ấy đã nói đến như thế, liền biết rằng không hỏi được kết quả gì. Hai người bọn họ cùng đứng dậy, nói một tiếng: "Làm phiền rồi", bèn cùng nhau rời đi.
Hai người vừa đi đến dưới tòa nhà, Vu Nam liền từ cửa đuổi theo đến.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đợi một chút, tôi có lời muốn nói với hai người."
Trong quán cà phê, Dương Chính Nghĩa và Tề Hạo cùng với Vu Nam ngồi trong đó.
Vu Nam uống một ngụm cà phê đá nói: "Mẹ tôi tâm thiện, không muốn nói những mặt xấu của bất cứ người nào. Cho dù đối với người đó, mẹ tôi từ đầu đến cuỗi vẫn coi anh ta như con mình. Cho nên hai người có việc gì, cứ hỏi tôi là được."
Tề Hạo nhìn cậu ta hỏi: "Tôi muốn biết, các cậu năm đó ở trường đã xảy ra chuyện gì?"
"Còn có thể là chuyện gì?" Vu Nam xòe tay ra hỏi một câu. "Chẳng qua là câu truyện giữa rắn và người nông dân mà thôi." Cậu ấy sau đó lại nói.
Trong lòng Tề Hạo sớm đã có vài phần đáp án, nhưng anh không nói, chỉ nhìn vào Vu Nam.
Dương Chính Nghĩa lúc này hỏi: "Cậu nói đều là thật sao?"
"Tin hay không tin tùy hai người." Vu Nam nói, "Có điều là, nếu hai người đủ tin tưởng Mạc Tiểu Bắc thì hôm nay đã không đến đây rồi."
Câu nói này của cậu ấy, làm cho Tề Hạo và Dương Chính Nghĩa không lời.
"Lúc trước chúng tôi thật sự nhìn không ra, lòng dạ của anh ta lại thâm hiểm như thế." Vu Nam lại nói: "Hai người biết không? Trước đây lúc anh ta ở nhờ nhà chúng tôi, bộ dạng thể hiện ra ngoài đúng là vô cùng được mọi người thích. Mẹ tôi luôn nói, Tiểu Bắc nó hiểu chuyện như thế nào, tôi để bà bận tâm ra sao. Kết quả không nghĩ tới, trong thời gian vào đại học không đến hai tháng, anh ta liền thay đổi bộ mặt."
"Bao năm nay, anh ta chưa từng đến thăm nom chúng tôi." Cho dù là gọi điện thoại, anh ta đều chưa từng trả lời. Nếu như không phải là hai người tìm đến đây, tôi đều không biết anh ta đã về nước rồi.
Lời của Vu Nam, làm cho Tề Hạo cảm thấy trong lòng rất khó chịu. Anh không dám tưởng tưởng người mà vong ân bội nghĩa không nhắc đến tình thân như thế, tương lai sẽ đem đến hạnh phúc cho Hà Hinh như thế nào.
Dương Chính Nghĩa lúc này lại hỏi giúp: "Vậy cậu ta ở trường, còn có xảy ra chuyện gì khác nữa không?"
"Không có." Vu Năm lắc đầu. "Lúc đó, nếu như anh ta không vộ vàng đi Nhật Bản du học, tôi có thể đến bây giờ cũng không dám tin, anh ta là người như thế."
Đúng thế, có ai mà nghĩ đến, một người đã từng tốt như thế, sau khi một bước lên mây lại trở mặt vô tình đến mức đó.
Vu Nam cười đau khổ, cậu ấy đột nhiên lại nghĩ đến điều gì đó, nhìn Tề Hạo và Dương Chính Nghĩa nói: "Đúng rồi, lúc anh ta ở trường học, đã từng xảy ra một vụ tai nạn."
"!!!"
Tề Hạo và Dương Chính Nghĩa nhìn nhau một cái, rồi hỏi: "Sự việc khi nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!