Chương 16: (Vô Đề)

Lúc Sở Hàm trở về công ty, cũng đã gần lúc tan ca rồi. Cô vừa đi đến cổng công ty, Mạc Tiểu Bắc liền đi đến trước mặt. "Anh họ, anh cuối cùng cũng trở về rồi."

Sở Hàm kỳ thực có chút mệt mỏi rồi, cho nên cũng không muốn giao tiếp với cậu ta lắm. Chỉ hỏi một câu: "Có việc gì à?"

Mạc Tiểu Bắc lại gần một chút: "Chị dâu chị ấy đến rồi, bây giờ đang ở phòng đợi anh đấy." Cậu ta đang nói lại xuống giọng bé lại chút, "Chị ấy vừa liên tục hỏi em, anh đi đâu rồi. Em nhất thời không biết phải nói với chị ấy như nào, liền nói anh đi tuần sát một số cửa tiệm gần đây rồi."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sở Hàm liếc câu ta một cái, lạnh nhạt hỏi: "Thật không?"

Mạc Tiểu Bắc gật đầu, nói: "Thật ạ. Còn nữa, chỗ Từ Trường Vĩ dường như cũng rất tức giận. Cả một buổi chiều, đều đang lảm nhảm chuyện của Mạnh Điềm. Còn nói cái gì, muốn đưa việc này ý kiến lên trên. Em khuyên ông ta rất lâu, mới tạm thời nén được cơn nóng giận của ông ta.

"Tôi biết rồi." Sở Hàm hờ hững đáp lại một tiếng, liền tiếp tục đi về phía trước.

Mạc Tiểu Bắc đẩy mắt kính, Sở Hàm lúc này dừng bước lại quay người nhìn cậu ta nói: "

"Đúng rồi, lần sau lại có sự việc như này, cậu trực tiếp nói thật với chị dâu câu là được, cô ấy sẽ không để bụng đâu. So với những điều này, cô ấy có thể càng ghét người gây chuyện thị phi, chỉ sợ thiên hạ không loạn hơn.

Nụ cười lúc này còn treo trên mặt của Mạc Tiểu Bắc, tức khắc cứng đơ trên mặt. 

Thịnh An nhìn thấy tin tức xin giúp đỡ đó, vào lúc biểu chiều khi tin tức được xét duyệt thông qua. Anh nhìn thấy tin tức đó được Tề Hạo chia sẻ trên mạng cho bạn bè liền đi đến nói: "Chị Sở Hàm, người mà chị chia sẻ với bạn bè có phải là người này." Cậu ta vừa nói vừa mở một bức ảnh chụp kỷ yếu tốt nghiệp trong album trên điện thoại mình lên cho Tề Hạo xem.

Tề Hạo đón lấy điện thoại, mới phát hiện ra đó là một bức ảnh chụp kỷ yếu tốt nghiệp cấp 3. Trong đó có một cô gái mặc bộ quần áo đồng phục màu xanh trắng xen kẽ, buộc tóc đuôi ngựa, với nụ cười ngọt ngào dưới ánh nắng. Người đó không phải là ai khác, chính là Mạnh Điềm.

Tề Hạo có một chút bất ngờ, anh ngẩng đầu lên nhìn Thịnh An hỏi: "Cậu quen biết cô ấy."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Đúng là cô ấy?" Thịnh An cũng có chút không dám tin vào, "Cô ấy là bạn học cấp ba của em. Lúc trước khi còn đi học, thành tích của cô ấy luôn luôn rất tốt. Lúc thi đại học, thầy giáo để chúng em điền nguyện vọng. Mọi người đều cho rằng cô ấy sẽ điền nguyện vọng là một trường đại học nổi tiếng trong nước. Nhưng không ngờ rằng cuối cùng cô ấy chỉ điền nguyện vọng là một trường trung cấp dạy nghề bình thường."

Tề Hạo nghĩ trong lòng: "Mạnh Điềm lúc đó làm như thế, nguyên nhân chính là muốn tiết kiệm tiền cho gia đình. Có lẽ lời của Thịnh An chạm đến nỗi lòng của anh, Tề Hạo chốc lát cũng cảm thấy thương tiếc cho Mạnh Điềm."

Anh hỏi Thịnh An: "Cậu và Mạnh Điềm quan hệ có tốt không?"

Thịnh An lắc đầu: "Cô ấy rất ít nói, em và cô ấy tiếp xúc cũng không nhiều lắm." Cậu nghĩ một lúc lại hỏi: "Nhà cô ấy đúng là khó khăn như thế sao?"

Tề Hạo gật đầu: "Bố cô ấy bị bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối, mẹ cô ấy lại mất sớm bỏ lại hai bố con cô ấy." Hiện tại nhà cô ấy chỉ có một mình cô ấy chống đỡ.

Ánh mắt Thịnh An  nhợt nhạt đi: "Em lúc trước chỉ cho rằng cô ấy không thích nói chuyện, không ngờ cô ấy lại gánh vác trên người bao nhiêu thứ thế. Cô ấy hiện tại đang ở bệnh viện chăm sóc bố mình đúng không?"

"Ừ." Tề Hạo đáp lại.

"Vậy buổi chiều hôm nay sau khi tan làm đi thăm hỏi cô ấy. Đồng thời cũng dùng hết sức mình để giúp đỡ cô ấy." Thịnh An nói.

Ở bên kia, Sở Hàm đang ngồi trong phòng làm việc. Hà Hinh đúng lúc nãy gõ cửa phòng làm việc. "Anh." Cô ấy đồng thời đi vào gọi.

Sở Hàm đặt điện thoại xuống, hỏi: "Hinh Nhi, em đến làm gì thế?"

"Em không có việc gì thì không thể đến tìm anh sao?" Hinh Nhi đi đến ngồi xuống chiếc ghế trước bàn làm việc của Sở Hàm hỏi.

Sở Hàm cười nói: "Đương nhiên là không phải rồi." Cô biết rằng quan hệ của Tề Hạo và Hinh Nhi xưa nay luôn rất tốt.

Hinh Nhi cười với anh. Cô sau đó liền móc một tập tiền trong túi xách của mình ra đặt trước bàn làm việc của Sở Hàm.

Sở Hàm ngước đầu lên nhìn cô ấy nói: "Thế này là ý gì?"

Hinh Nhi trả lời: "Anh không phải là nhắn trên mạng ung dung xoay sở đó thôi. Đây là một chút tấm lòng của em."

Sở Hàm nhìn vào tập tiền trên bàn một cái nói: "Có lòng rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!