Chương 12: (Vô Đề)

Liên tiếp hai ngày đều cãi nhau với Sở Hàm không vui vẻ gì, Tề Hạo liền muốn mua một bó hoa xin lỗi Sở Hàm. Mặc dù ở hai sự việc Dương Chính Nghĩa và Mạc Tiểu Bắc, anh cũng có những ý kiến và lo lắng của mình, nhưng cũng không có nghĩa là anh nhất định phải đợi Sở Hàm nhượng bộ trước.

Vừa đúng cuối tuần, Đậu Đinh cũng đang ngủ trưa. Sở Hàm đang dọn dẹp vệ sinh trong phòng. Tề Hạo cầm lấy điện thoại và chìa khóa xe, chào qua Sở Hàm rồi đi ra ngoài.

Anh vừa lái xe rời khỏi bãi đỗ thì mẹ của Sở Hàm gọi điện đến: "Tiểu Hàm, thuốc cao huyết áp của bà nội con sắp hết rồi. Con đi bệnh viện mua tí thuốc rồi mang qua đây đi."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mặc dù mẹ của Sở Hàm dặn Sở Hàm đi giúp thuốc giúp bà, nhưng bây giờ Tề Hạo chính là Sở Hàm, linh hồn anh chiếm dụng thân thể của Sở Hàm nên buộc phải làm một số việc với thân phận của Sở Hàm. May là lúc trước anh cũng đã mua thuốc giúp bà nội của Sở Hàm, đã biết được thuốc mà bà hay dùng. Huống hồ Sở Hàm đã là vợ của anh, người thân của cô cũng là người thân của anh. Cho nên anh không một chút do dự, gác máy xong liền đi thẳng đến hiệu thuốc.

Tề Hạo mua xong thuốc đến đến nhà Sở Hàm, lúc anh đi vào nhà mẹ của Sở Hàm nhìn về phía sau anh một cái, sau đó hỏi: "Đậu Đinh không đến cùng con à?"

"Lúc con đi ra ngoài, nó vẫn đang còn đang ngủ ở nhà." Tề Hạo trả lời, sau đó nhìn thời gian vừa đúng 3 giờ 30 phút. Anh đoán rằng Đậu Đinh chắc đã dậy rồi.

Sở mẫu đáp lại một tiếng, trên mặt lại có chút thất vọng. Bà cất thuốc đi rồi rót một cốc nước cho Tề Hạo.

"Đúng rồi." Sở mẫu cùng ngồi xuống sofa với Tề Hạo nói: "Chị họ con và anh rể vừa mua một căn hộ gần trường tiểu học số 1, thanh toán hết một lần." Bà tạm ngừng rồi nói: "Vẫn là mang tên chị họ con." 

Tề Hạo uống một ngụm nước nói: "Oa, xem chừng công việc kinh doanh của chị họ và anh rể hai người rất tốt."

"Đúng thế." Lúc Sở mẫu nói đến cháu gái không thiếu một chút đắc chí. Bà nhìn "Sở Hàm" một cái nói: "À, con và Tề Hạo có dự định gì không? 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Gì cơ ạ?" Tề Hạo có một chút không hiểu.

Sở mẫu ngồi gần lại nói: "Mẹ muốn nói là, con và Tề Hạo khi nào mua căn hộ thế?"

Tề Hạo đặt cốc nước xuống nói: "Mẹ, không phải con và Tề Hạo đã có căn hộ ở rồi hay sao?"

"Có thể giống nhau sao?" Sở mẫu hơi trầm ngâm, "Căn hộ bây giờ của bọn con , là do trước khi kết hôn bố mẹ của Tề Hạo mua. Mặc dù Tề Hạo cũng góp một ít tiền, nhưng rốt cuộc thì đó vẫn là tài sản trước hôn nhân. Căn cứ vào luật hôn nhân, căn hộ đó không có một chút gì liên quan đến con. Nói một câu khó nghe, nếu như tương lai Tề Hạo có gì bất chính bên ngoài thì con hoàn toàn trắng tay."

Sở mẫu không biết rằng, ngồi trước mặt bà lúc này kì thực lại là Tề Hạo. Tề Hạo hiển nhiên không thích những lời này, có một chút không vui nói: "Mẹ, làm gì có ai nói như mẹ? Mẹ nói thế chẳng phải là chờ mong con và Tề Hạo li hôn sao?"

Sở mẫu nói: "Chao ôi, con đừng chê mẹ nói khó nghe. Mẹ nói như thế chẳng phải là đang nghĩ cho con. Con nghe mẹ, lo liệu cho mình nhiều hơn luôn không sao đâu?"

Tề Hạo đương nhiên không muốn nghe, Sở mẫu có lẽ nhìn thấy "con gái" của mình với bộ dạng không muốn nghe liền có chút nổi cáu: "Con nói thật với mẹ, con và Tề Hạo kết hôn bao năm nay, quyền nắm kinh tế có phải nằm trong tay con không? Hay là thẻ lương của Tề Hạo không giao cho con?"

"Cầm hết lương của Tề Hạo để làm gì?" Tề Hạo có chút không hiểu, "Anh ấy mỗi tháng đều đúng hẹn đưa một phần lương cho con không được à?"

"Cái con bé này, nói con ngốc đúng là ngốc thật! Con nhìn chị họ con xem, bao năm nay chị con nắm chặt tài chính trong nhà. Anh rể con muốn mua cái gì đều phải hỏi ý kiến của chị con đấy." Sở mẫu nói.

Kỳ thực Tề mẫu như vậy không quá hà khắc, nhưng cũng không tránh được có một chút tính toán và đề phòng của người phụ nữ trung niên. Trước ngày hôm nay bà đã nói những lời này với Sở Hàm vô số lần. Đối với bà chỉ có nắm chặt căn hộ, xe, tiền trong tay thì mới là điều căn bản giữ vững được cuộc hôn nhân.

May mắn, Sở Hàm lại không bị ảnh hưởng bởi tư tưởng của bà ấy. Cô và Tề Hạo kết hôn bao năm nay, sự kiểm soát về kinh tế đối với Tề Hạo không bá đạo như yêu cầu của Sở mẫu. Cô cho rằng tin tưởng mới là điều căn bản để duy trì hôn nhân. Cho nên bao năm nay, cô không có yêu cầu gì về kinh tế đối với Tề Hạo. Ngược lại, Tề Hạo mỗi tháng ngoài đúng hẹn giao một phần lương của mình cho cô, cũng tiết kiệm số tiền mà anh kiếm được do đầu tư bao năm dưới danh nghĩa của cô.

Cũng giống như Sở Hàm, anh cũng cho rằng tin tưởng mới là điều căn bản để duy trì cuộc hôn nhân. Nhưng trên sự tin tưởng đó anh cũng muốn đưa cho Sở Hàm một phần đảm bảo.

"Mẹ biết quan hệ của vợ chồng con rất tốt, Tề Hạo bây giờ cũng thực sự tốt với con. Nhưng về sau ai có thể biết được. Cậu ấy bây giờ tốt với con không đại diện cho tương lai vẫn tốt với con. Con nghe mẹ, sau khi về nhà hãy giữ lấy thẻ lương của Tề Hạo. Cậu ấy muốn dùng tiền thì mỗi tháng con đưa cho cậu ấy một ít là được rồi."

Sở mẫu vẫn còn thao thao bất tuyệt ở bên, nhưng Tề Hạo đã không muốn nghe nữa rồi. Anh còn có thể duy trì được phong độ trên khuôn mặt đã là tôn trọng Sở mẫu lắm rồi.

Anh từ sofa đứng dậy nói: "Mẹ, không còn sớm nữa rồi. Nếu như không còn chuyện gì khác con xin phép về đây."

Sở mẫu nhìn thấy anh như thế, liền biết là anh không muốn nghe bà nói nữa, cau mày than phiền một câu: "Cái con bé này", rồi lại vội vàng đi vào bếp.

Lúc này Tề Hạo đã đi đến cửa phòng, vừa thay giầy xong, Sở mẫu lại từ trong bếp tay cầm một giỏ trứng gà chạy ra.

"Đây là trứng gà ta mẹ nhờ người ở quê mua, giá trị dinh dưỡng cao hơn rất nhiều so với loại mà con mua trong siêu thị. Con mang về cho Đậu Đinh ăn để bồi dưỡng sức khỏe."  Tề mẫu vừa nói vừa đưa giỏ trứng gà vào tay Tề Hạo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!