Hai năm sau.
Buổi sáng sớm.
Việc đầu tiên Ôn Nhiễm làm sau khi tỉnh dậy là mở laptop kiểm tra email.
Email từ nước ngoài đã có hồi đáp.
Lời lẽ trong thư rất lịch sự, nhưng kết quả lại lạnh lùng: "Chúng tôi không thể giúp bạn."
Ôn Nhiễm mở đoạn video được lưu trên màn hình desktop.
Đây là một chương trình phỏng vấn mà tuần trước cô vô tình xem được.
Nhân vật được phỏng vấn chính là CMO của Carllyle – Nhan Vọng Thư.
Ôn Nhiễm có ấn tượng với viên kim cương đen của người này, cũng có ấn tượng với cái tên ấy nên đã dừng lại xem thêm một chút.
Trong cuộc phỏng vấn tại nhà riêng, anh ta trưng bày bộ sưu tập quý giá của mình. Trong số đó, có một hộp hương được chế tác bằng kỹ thuật hoa ti cổ truyền, tên gọi "Phú Quý Mãn Đường".
(
-Hộp hương là một vật dụng truyền thống được sử dụng để đựng và bảo quản hương liệu, thường là trầm hương, đàn hương hoặc các loại bột thơm dùng trong nghi lễ tôn giáo, phong thủy hoặc sinh hoạt hàng ngày.
-Kỹ thuật hoa ti cổ truyền là một nghệ thuật chế tác kim hoàn truyền thống có nguồn gốc từ Trung Quốc, đặc biệt phổ biến trong triều đình và giới quý tộc. Nghệ thuật này sử dụng hoa ti, tức là những sợi kim loại quý (vàng, bạc) được kéo thành sợi mảnh như tơ, sau đó xoắn, bện, hàn hoặc chạm khắc để tạo nên các hoa văn tinh xảo)
Phú Quý Mãn Đường là tác phẩm của ông nội Ôn Nhiễm.
Ông là người kế thừa kỹ nghệ hoa ti truyền thống, lúc nhỏ từng dùng chiếc hộp hương tinh xảo này để đựng đá màu cho cô chơi.
Ba của Ôn Nhiễm không có thiên phú trong lĩnh vực này, điều đó trở thành nuối tiếc lớn của ông nội cô. Nhưng với Ôn Nhiễm, người bộc lộ tài năng từ khi còn bé, ông trân quý vô cùng.
Ông thường ôm cô ngồi trên chiếc ghế mây, nói rằng sau này sẽ dạy cô hoa ti, bảo rằng cô phải mau chóng lớn lên.
Nhưng bệnh tật không chờ đợi ai.
Năm ấy cô vội vã đến nước Mỹ, không hề hay biết di vật của ông được xử lý ra sao. Không ngờ chiếc hộp hương đó lại rơi vào tay Nhan Vọng Thư.
Cô muốn mua lại chiếc hộp.
Dưới danh nghĩa khách hàng, cô gọi đến bộ phận chăm sóc khách hàng của Carllyle, bày tỏ mong muốn mua lại hộp hương. Nhưng câu trả lời nhận được là: "Chiếc hộp không nằm trong danh mục bán ra, cần phải hỏi ý kiến."
Cô đợi hai ngày, kết quả phía bên kia thông báo không bán mà cũng không giải thích lý do.
Không cam tâm, cô thử gửi email đến trụ sở chính của Carllyle nhưng cuối cùng lại nhận được câu trả lời vừa rồi—"Chúng tôi không thể giúp bạn."
Tâm trạng Ôn Nhiễm trùng xuống. Cả buổi sáng ngồi trong studio cô không có tâm trí làm gì cả.
(Studio là nơi làm việc)
Đến chiều cô đi tìm Bạch Vĩ Lương.
Studio của Bạch Vĩ Lương rất lớn, chỉ riêng bàn làm việc đã có đến bảy chiếc.
Ôn Nhiễm giúp dọn dẹp bàn làm việc:
"Thầy ơi, nghe nói Tâm Di về rồi, tối nay con muốn đi chơi với cậu ấy, có thể sẽ không về."
Bạch Vĩ Lương nghe vậy liền đặt dụng cụ xuống, cố tình nghiêm mặt:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!