Bảo vệ của Lam Ngữ Phong làm việc rất tận tâm. Dù đã hơn một giờ sáng họ vẫn ở phòng giám sát giúp Ôn Nhiễm kiểm tra camera an ninh.
Một bảo vệ còn chu đáo rót cho cô một ly nước nóng.
"Cô đừng vội, chúng tôi đang kiểm tra đây."
Ôn Nhiễm gật đầu: "Làm phiền mọi người rồi."
"Đây là trách nhiệm của chúng tôi."
Một lúc sau, bảo vệ ngồi trước màn hình giám sát khẽ xoay người lại: "Có rồi."
Ôn Nhiễm đặt ly nước xuống, lập tức đứng dậy bước đến.
Bảo vệ phóng to một khung hình trên màn hình: "Lúc 5 giờ 27 phút chiều, hắn xuất hiện trong camera giám sát tại đường XXX, sau đó dừng xe bên hông cổng chính khu chung cư…"
Bảo vệ điều khiển chuột đổi góc quay: "Tiếp theo là lúc cô Ôn về nhà, hắn xuống xe gọi cô, nhưng khi cô chạy vào khu chung cư, hắn không đuổi theo cũng không nán lại mà lái xe rời khỏi khu vực giám sát."
Trên màn hình máy tính là đoạn camera ghi lại cảnh Ôn Nhiễm trở về.
Trước cổng khu chung cư có một bồn cây hình bán nguyệt, ở giữa là một bình hoa lớn đan từ cành dây leo. Từ lề đường đến cổng ra vào phải đi vòng qua bồn cây một đoạn.
Nhìn gương mặt vuông vức khá rõ nét trong đoạn camera, Ôn Nhiễm vẫn còn cảm giác hoảng loạn như lúc nãy khi chạy về cổng khu chung cư.
Cô thực sự đã sợ hãi đến mức giờ đây chân vẫn còn run cứng.
Hình ảnh dừng lại ở khoảnh khắc hắn lái xe rời đi.
Chẳng lẽ… hắn chỉ muốn dọa cô một chút?
Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng hắn còn có ý đồ khác.
Bảo vệ tiếp tục hỏi: "Cô Ôn, cô có quen hắn không?"
"Không quen." Ôn Nhiễm lắc đầu: "Hắn là tài xế taxi. Lần trước thấy tôi từ nơi khác đến, hắn cố tình chạy vòng vèo nên tôi đã khiếu nại hắn."
"Cô có cần báo cảnh sát không?"
"……"
Bảo vệ bổ sung: "Dù chưa xảy ra chuyện gì nghiêm trọng nhưng ít nhất cũng có thể lập hồ sơ, cảnh báo hắn một chút."
"Được."
"Vậy bên tôi sẽ liên hệ với đồn cảnh sát khu vực." Bảo vệ lấy ra một tờ giấy: "Cô Ôn, để lại thông tin liên lạc, sau này tiện cho việc trao đổi."
Ôn Nhiễm để lại số liên lạc rồi liên tục nói lời cảm ơn.
Bảo vệ tiễn cô đến tận cửa tòa nhà, còn nhắc nhở: "Cô Ôn, chuyện này vẫn chưa giải quyết xong, dạo này đừng về nhà quá muộn."
"Dạ, thật sự cảm ơn mọi người hôm nay."
"Đây là việc nên làm."
Ôn Nhiễm về nhà, vội vàng rửa mặt rồi chui ngay vào mền.
Cô nhớ lại mọi chuyện xảy ra từ khi đến Hộ Thành.
Thì ra đây chính là cuộc sống rời xa gia đình, rời xa sự bảo bọc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!