Chương 3: (Vô Đề)

"Khả năng thắng không cao lắm."

Màn hình điện thoại hiển thị 9 giờ tối, cuộc gọi với Diệp Thanh Mạn đang diễn ra.

Thích Dao đổ mồ hôi trên máy chạy bộ, chiếc quần bó sát tôn lên đôi chân thon dài cùng đường cong tròn trịa của vòng ba. Tóc mai ướt đẫm mồ hôi, mặt mộc trắng hồng, mịn màng xinh đẹp.

"Ôi trời ơi, bảo bối, cậu đẹp quá đi mất." Trong cuộc gọi video, Diệp Thanh Mạn vừa ăn hạt dưa vừa nhìn cô, giơ ngón cái khen ngợi.

"Dáng này, mặt này, ai nhìn mà không động lòng? Cần gì đại diện thương hiệu chứ? Chẳng phải phút chốc là có thể lấy được cái bạch nguyệt quang của cậu à?"

"…"

Thích Dao tắt máy chạy bộ, bước xuống, tháo tóc ra, lắc nhẹ đầu. "Tiếp tục đi."

"Ồ," Diệp Thanh Mạn nhổ vỏ hạt dưa ra, "Phong Hành cũng là thương hiệu điện thoại nội địa hàng đầu, thị phần chiếm gần nửa. Huống hồ lần này là dòng sản phẩm mới với chip tự nghiên cứu phát triển."

"Tớ vừa gửi cậu một tài liệu, xem thử đi."

Thích Dao nhấp vào báo cáo dữ liệu chi tiết, đủ loại biểu đồ hiện lên trước mắt.

Tiếng gõ bàn phím lách cách từ phía Diệp Thanh Mạn, "Đây là số liệu lần trước lúc họ tìm đại diện cho dòng AY, trợ lý của tớ gửi qua đó."

Tập đoàn Phong Hành khởi nghiệp từ nhiều năm trước, tập trung vào lĩnh vực công nghệ thông tin và truyền thông. Nhờ cấu trúc doanh nghiệp cùng tầm nhìn phát triển tiên tiến, người sáng lập nhìn xa trông rộng, thu hút nhân tài, phát triển mạnh mẽ. Hiện nay, họ là nhà cung cấp hàng đầu thế giới về cơ sở hạ tầng ICT (công nghệ thông tin và truyền thông) cùng thiết bị thông minh.

Tập đoàn có rất nhiều công ty con, phạm vị kinh doanh rất rộng, nhưng lĩnh vực chính vẫn là thiết bị truyền thông dữ liệu và sản phẩm vi điện tử.

"Dòng AY hướng đến phân khúc giá hợp lý, kiểu dáng đa dạng, màu sắc bắt mắt, nhiều lựa chọn. Vì vậy họ thường chọn các ngôi sao có sức hút trên mạng." Diệp Thanh Mạn rất tự nhận thức, "Ví dụ như cậu, như tớ."

Thích Dao nhạt nhẽo ừ một tiếng: "Vậy cậu nhận được chưa?"

"… Cậu có biết nói chuyện không hả! Còn thế nữa là tớ cúp máy đấy!"

Nghĩ đến con vịt đã vào miệng lại bị đối thủ chơi xấu bay mất, Diệp Thanh Mạn nghiến răng nghiến lợi, "Nếu không phải cái tên đàn ông thối kia, tớ đâu có hỏng chuyện?"

Thích Dao mỉm cười, lấy bộ đồ ngủ từ trong tủ ra: "Vậy thì đừng có mù quáng yêu nữa."

Vạt áo theo động tác kéo lên, để lộ vòng eo trắng mịn săn chắc.

Diệp Thanh Mạn nhe ​​răng cười, "Để xem lúc cậu yêu rồi có còn nói được câu đó không. Quay lại chuyện chính đi!"

"Dòng sản phẩm X-11 mới của họ từ đầu đã định vị là sản phẩm cao cấp, hiệu năng cao, ổn định, giá không rẻ. Khoảng 1,5 lần giá thị trường phổ thông, gấp đôi dòng AY."

"Tớ đã dò hỏi, từ lúc họ tung tin ra, đã có mấy người đoạt giải Kim Ưng chủ động ngỏ ý hợp tác rồi."

Đầu dây bên kia ném ra vài cái tên, toàn là những nữ minh tinh trên 35 tuổi, độ nhận diện quốc dân cao, thường xuất hiện với hình tượng trí thức tinh tế, sang trọng.

"Phong Hành luôn thông minh mà," Diệp Thanh Mạn chậc lưỡi, "Họ chỉ mới tỏ ý muốn hợp tác, nhưng chẳng để lộ chút thông tin cụ thể nào về người được ưu tiên."

Trong video vọng ra vài tiếng chó sủa, một chú chó lông đen vàng lẫn lộn xuất hiện trong khung hình, rướn cổ muốn l**m màn hình.

"Ngoan nào." Diệp Thanh Mạn bế nó lên, ngăn hành động đó lại, nhẹ nhàng khuyên bảo.

"Bảo bối à, tớ nói thật, hay là mình đừng tranh giành cái này nữa, tránh để người khác cười chê. Nhỡ đâu cậu từ chối sản phẩm của đối thủ để tranh giành Phong Hành, cuối cùng cả hai đều mất thì sao?"

Thích Dao cau mày suy nghĩ, "Để tớ nghĩ thêm."

Diệp Thanh Mạn chậc một tiếng, biết khuyên cũng vô ích, "Tùy cậu thôi. Nhớ đến đón chó đấy."

"Biết rồi." Thích Dao đáp, tắt máy rồi vào phòng tắm.Gần 12 giờ đêm, Thích Dao xách một túi lớn đồ từ trên xe bước xuống, tay phải còn dắt theo dây xích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!