Hôm sau, vòng bạn bè (WeChat Moments) náo nhiệt hẳn lên.
Dưới bài đăng của Dụ Gia Thụ, vô số thánh hóng drama đã tụ tập.
[Đầu Nhỏ Vui Vẻ]: ???
[Đầu Nhỏ Vui Vẻ]: Đm, tôi vừa nhìn thấy gì thế này?
[Đầu Nhỏ Vui Vẻ]: Bà nội ơi! Bạn WeChat mà bà add từ 10 năm trước cuối cùng cũng chịu đăng bài rồi này!
[Bạch Gầy Gầy]: ? Có chuyện gì à? Chậc chậc chậc~
[Bạch Gầy Gầy]: Đêm hôm còn chưa ngủ, cẩn thận hói đầu đấy.
[Đầu Nhỏ Vui Vẻ]phản hồi[Bạch Gầy Gầy]: Đừng có suy bụng ta ra bụng người!
[Bạch Gầy Gầy]phản hồi[Đầu Nhỏ Vui Vẻ]: Đừng có xài sai thành ngữ! Rảnh rỗi quá thì đi xúc hố phân trường học bọn mày đi!
[Đầu Nhỏ Vui Vẻ]phản hồi[Bạch Gầy Gầy]: Bố mày AWDHERTE%&%&*……&#@%
[Lý Tầm]: Bài đăng này là dành cho ai đây?
[Trần Nhân Nhân]: Ai vậy nhỉ?
[Lưu Bình Bình]: Dù là ai thì cũng không phải hai đứa tụi bây đâu, đi rửa mặt rồi ngủ đi!
[Yến Thu]: /kinh ngạc
[Tưởng Kinh Hàn]: Xóa bài đi, vợ tao vừa bình luận đó, nhìn mày ngứa mắt vãi.
[Tưởng Xướng Vãn]: ?
[Tưởng Xướng Vãn]: Khuyên tụi bây nên xóa hết đi, tinh thần tao không chịu nổi đâu!
Dụ Gia Thụ cong môi, trả lời Tưởng Kinh Hàn một chữ "Cút", sau đó tắt màn hình, mặc kệ luôn.
"Tiểu Dụ Tổng."
Tiếng gõ cửa vang lên hai lần rồi bị đẩy ra, thư ký ôm xấp tài liệu đứng ngoài cửa: "Chủ tịch Dụ gọi anh."
Dụ Gia Thụ "ừ" một tiếng, đi dọc theo hành lang, bấm thang máy lên tầng trên.
Ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ, bầu không khí vẫn còn uể oải, mệt mỏi như thể còn chưa tỉnh ngủ.
Giờ này trong thang máy không có nhiều người, chỉ có hai thực tập sinh đang đứng góc nhỏ trò chuyện khe khẽ. Thấy anh bước vào, bọn họ lập tức im bặt, đứng ngay ngắn, thậm chí không dám thở mạnh.
Dụ Gia Thụ giơ ngón trỏ thon dài, ấn nút tầng. Anh cúi đầu suy nghĩ: Chẳng lẽ trông mình đáng sợ đến thế à?
Chắc chỉ có cô ấy là tin anh thực sự chỉ là một thực tập sinh thôi.
Phòng làm việc rộng rãi, bàn gỗ đỏ đặt ngay ngắn, một tủ sách lớn chiếm trọn cả bức tường, vài chậu cây xanh đứng lặng lẽ làm nền, tán lá rậm rạp được chăm sóc rất tốt.
Dụ Trọng Sơn đã ngoài năm mươi nhưng không hề già nua, cử chỉ lời nói đều toát lên khí thế của một người lãnh đạo.
Thấy con trai bước vào, ông tháo kính, bóp sống mũi tựa lưng vào ghế.
"Tiến độ thế nào rồi?"
"Đúng theo kế hoạch." Dụ Gia Thụ kẹp chặt tài liệu giữa hai ngón tay, đẩy về phía trước, ngồi phịch xuống sofa. "Trước mắt không có vấn đề gì, cuối năm có thể công bố thuận lợi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!