Chương 6: (Vô Đề)

Editor: Gió

Lý Tinh Trạch không hề muốn đi ra, nhưng Tạ Chu Nghiêu thật sự tức giận rồi.

Anh nặng nề hất tay Lý Tinh Trạch ra, đi vào nhà tắm không quay đầu lại.

Sau một hồi yên lặng, tiếng nước chảy mơ hồ truyền ra.

Lý Tinh Trạch ảo não nắm tóc trước trán, trong đầu không tự chủ mà nhớ về chuyện vừa rồi.

Hắn biết mình tại sao lại mất kiềm chế.

Thấy Tạ Chu Nghiêu bị Ôn Thế Tước đối xử như vậy, nhìn thấy người đã từng chỉ thuộc về mình thể hiện khát vọng với người khác, ỷ lại vào tin tức tố của một người khác.

Mặc dù biết anh chưa bị đánh dấu, nhưng lòng đố kị trong tim vẫn dâng lên.

Dòng dã sáu năm, thêm một năm lại càng thêm trầm tĩnh.

Hắn như một con bù nhìn tiếp nhận tất cả sự sắp xếp của gia đình, thậm chí đến cả hôn nhân cũng chẳng thèm bận tâm.

Hắn là vì cái gì cơ chứ?

Hắn nằm trên giường, nhìn tấm ga trải giường lộn xộn trước mặt.

Vừa rồi Tạ Chu Nghiêu nằm trên tấm ga trải giường này, bị hắn hôn toàn thân đều run rẩy.

Hắn biết Tạ Chu Nghiêu có phản ứng với tin tức tố của hắn, nhưng hắn không dám chắc nguyên nhân là do phản ứng sinh lý, hay vẫn còn lý do khác nữa.

Hắn dùng lòng bàn tay vuốt ve hơi ấm còn sót lại trên chăn mềm, bên tai nghe tiếng nước chảy không ngừng, nặng nề nhắm mắt lại.

Kể từ sau lần thất tình đó thành tích của hắn tụt dốc không phanh, hắn bị Lý Hằng Sinh tàn nhẫn đánh một trận.

Một tuần sau, Lý Hằng Sinh đích thân dẫn Tạ Chu Nghiêu tới.

Hắn vẫn còn nhớ rõ cảm giác lần đầu gặp Tạ Chu Nghiêu.

Người nọ ăn mặc giản dị, có một gương mặt đẹp, tóc cũng rất mượt mà.

Khi Lý Hằng Sinh giới thiệu anh với Lý Tinh Trạch, anh không nội liễm như những người bình thường, ngược lại chủ động chào hỏi với mình.

Lý Tinh Trạch nhớ rõ cảm giác lần đầu tiên chạm vào tay anh.

Tay anh rất đẹp, nắm trong tay rất mềm.

Thật giống như người này, cười lên tựa như ánh mặt trời dịu dàng của tháng ba, đến cả bụi bặm cũng đều trở nên đẹp đẽ.

Lý Hằng Sinh nói thành tích của Tạ Chu Nghiêu rất tốt, năm hai đại học đã học nhảy cấp, hiện tại lại được cử đi học nghiên cứu sinh.

Bảo hắn theo Tạ Chu Nghiêu học cẩn thận, đừng lúc nào cũng nghĩ tới đứa con gái không ra gì kia nữa.

Những câu nói này của Lý Hằng Sinh là nói cho mình hắn, hắn còn nhớ khi đó quay đầu nhìn, Tạ Chu Nghiêu đứng ở bãi tập cúi đầu xem tài liệu, cách ăn mặc của anh thật sự không bắt mắt chút nào, thậm chí còn để lộ chút keo kiệt.

Nhưng không biết tại làm sao lại khiến người ta không thể rời mắt.

Tiếng nước bên tai nhỏ dần, Lý Tinh Trạch đứng dậy, lấy giấy bút ở bàn bên cạnh viết xuống một dãy số.

Hấn biết Tạ Chu Nghiêu lúc này đi ra sẽ không muốn gặp hắn, cũng biết chuyện ngày hôm nay xảy ra quá đột ngột.

Tạ Chu Nghiêu cần một khoảng thời gian để tiêu hóa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!